Tiểu Chu rốt cuộc lúc mặt trời lên cao cũng trở về.
Sắc mặt hắn ửng đỏ, khí sắc có vẻ tốt lắm, chỉ là khi thấy Kế Diêu có chútthiếu tự nhiên. Kế Diêu nhìn hắn, muốn nói cái gì lại ngại Tiểu Từ ở bên cạnh, chỉ đành dùng ánh mắt đồng tình trấn an.
Tiểu Từ chột dạnhìn hắn. Cực muốn biết đêm qua đến cùng xảy ra chuyện gì, kế hoạch chuđáo như thế, Song Chu đại hiệp sao có thể sẩy chân thất thân được chứ?
Tiểu Chu liếc nhìn Tiểu Từ, muốn lén lút cùng Kế Diêu tâm sự. Thế nhưng Tiểu Từ rất sợ hắn nói với Kế Diêu chuyện chiếc khăn tay đêm qua, cho nênmột tấc cũng không rời, không để cho hắn có cơ hội ở riêng với Kế Diêu.
Tiểu Chu hết cách, không thể làm gì hơn là làm trò trước mặt Tiểu Từ, từtrong ngực lấy ra một quyển sách, đưa cho Kế Diêu, nói: “Người anh em,ta xin lỗi ngươi! Ngày hôm qua đã ăn thịt trước rồi, đáng thương chongười anh em ngươi vẫn còn ăn chay đây, ta không thể biểu đạt được hếtáy náy trong lòng, đặc biệt tặng một cuốn sách cho ngươi nghiên cứu, xin vui lòng nhận cho.” Nói xong, nhanh như chớp phi chạy.
Tiểu Từchưa kịp phản ứng, đã thấy Kế Diêu biểu tình như bị sét đánh lập tức cất quyển sách vào trong ngực. Tiểu Từ càng thêm tò mò, muốn tới xem. KếDiêu gắt gao che vạt áo, sắc mặt rất kỳ quái.
Tiểu Từ tức giậngiậm chân, không cho xem càng muốn xem. Hai người đang giằng co, độtnhiên ở cổng truyền đến một tiếng: “Cô nương, cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chau-vien-ngoc-an/2427594/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.