Ban đêm một hàng bốnngười đi vào trong khách điếm. Tiểu Từ nằm ở trên giường, mãi không ngủđược, hận không thể ngay lập tức chắp cánh bay về U Châu. Không biết KếDiêu bây giờ ra sao. Mấy dược vị kia cũng không nguy hiểm đến tính mạng, nàng rốt cuộc buông xuống sầu lo.
Đột nhiên, những câu nói ngắtquãng khi Kế Diêu thanh tỉnh chợt xâm nhập trong đầu. Mấy ngày trước lolắng bệnh tình của hắn không rảnh ngẫm nghĩ. Hôm nay nhớ đến, như thếnào cảm thấy có chút kỳ quái. Mộ Dung Trực vì sao có ấn ký màu đỏ giốngnàng? Ấn ký kia thực rất đặc biệt, hình dạng như một bông anh túc, lạicó màu đỏ. Nàng cũng từng suy đoán là một cái bớt, nhưng làm sao có thểcó một cái tương tự ở trên người khác?
Nhớ tới cây anh túc trongdược vương cốc, diễm lệ xinh đẹp. Ngón tay nàng kìm không đậu vuốt vehồng ấn. Đột nhiên, trong lòng nàng chấn động mạnh mẽ, một ý niệm trongđầu như mũi tên phá không mà đến, trực tiếp cắm vào lồng ngực, làm chonàng sợ run. Không có khả năng! Nàng muốn phủ định, nhưng ý niệm kia cứnhư mọc rễ ở trong lòng nàng, dù chặt thế nào cũng không đứt.
Nàng vén chăn, đứng ở trên mặt đất, lòng bàn chân tiếp xúc với mặt đất lạnhlẽo, cảm giác lạnh lẽo xuyên đến tận tim. Nàng có chút run rẩy, mặc giày vào, chạy ra khỏi cửa.
Tang Quả ngủ ở phòng bên cạnh, chỉ vàibước chân nàng đã đứng trước cửa, bàn tay đưa lên lại chậm chạp hạxuống. Giống như tiếng gõ cửa này sẽ quyết định vận mệnh một quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chau-vien-ngoc-an/2427619/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.