Hắn tên là Bạch Trạch. Bạch Trạch từ xưa chính là một loại thần thú của Trung Hoa, trong các đời lịch đại đều có lưu truyền thuyết rằng thần thú Bạch Trạch có thể tinh thông tình cảm của vạn vật, có thể phùng hung hóa cát, hơn nữa lại còn là phụ tá của thánh hiền chi sĩ, cứu vớt thiên hạ, giáng phúc cho vạn vật chúng sinh. Chính là hắn chỉ là một người bình thường có trùng tên "Bạch Trạch" thôi. Cha mẹ hắn đặt tên này cho hắn, trừ bỏ họ đi cũng chỉ là hi vọng hắn có thể mang tên thần thú, trở thành một người khỏe mạnh, bình an, phúc hạ vô biên.
Hắn đứng trên bục giảng miên man suy nghĩ, một bên vừa thu dọn lại tài liệu sách. Lúc hắn chuẩn bị ra về dự định chiều về nhà ngủ tiếp một giấc thì bị một đôi giày da màu đen chặn lại đường đi của hắn. Ân, là một học đệ. Học đệ này là một nam sinh cao ráo, có một thân thể khỏe mạnh thon dài, để một kiểu tóc thời thượng đang lưu hành, mặc một bộ quần áo tốt lắm, khuôn mặt thập phần anh tuấn với đôi mắt sáng hữu thần, cũng không có vẻ nhữ khí nhu nhược mà ngược lại là thập phần suất khí. Cậu tựa hồ cũng có chút do dự, hơi cúi thấp đầu tựa như không biết phải nói như thế nào...
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.