Tắm xong rồi quả nhiên cả người liền cảm thấy nhẹ nhàng khoan khoái, thoải mái vô cùng, Bạch Trạch mặc bộ dục bào, vừa cầm khăn lau tóc vừa chậm rãi thong thả bước ra khỏi phòng tắm. Cái bồn tắm lớn bên trong quả nhiên chỉ có nhìn thôi cũng đủ làm cho người ta khi nhìn vào liền cảm thấy thực dễ chịu nếu được ngâm mình vào a, bất quá giống như đã lâu không có ai dùng qua, hơn nữa hắn hiện tại cũng chẳng có thời gian, càng thấy ngại nếu dùng nó. Gian phòng tắm này cư nhiên không phải là gian phòng tắm trong phòng ngủ của y, bởi vì y bị bệnh khiết phích cho nên hắn cũng không muốn tự làm mất mặt mình mà đi dùng phòng tắm riêng của y, cho nên vẫn là tắm ở gian phòng tắm mà khi sáng hắn vào rửa mặt. Chẳng qua kẻ có tiền cùng với người như hắn không giống nhau, phòng tắm tự nhiên so với phòng tắm nhà hắn lớn gấp nhiều lần.
Vừa đi ra xong hắn liền thoáng sửng sốt, Lãnh Tĩnh cư nhiên lại ngồi dựa vào sô pha trong gian phòng này, không biết đang suy nghĩ cái gì mà khi thấy hắn đi ra liền chỉa chỉa lên giường, đạm mạc mà mở miệng, “điện thoại của cậu vừa rồi mới reo”.
Ân? Hắn xoay người cầm lấy di động trên giường, dục bào mặc trên người theo cử động của hắn mà bật mở ra một chút, lộ ra bờ ngực trắng nõn bên trong cùng xương quai xanh thật tinh xảo — dục bào mặc trên người hắn có chút hơi rộng quá.
Ánh mắt của y không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-trach/1930240/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.