Lãnh Tĩnh lấy lại tinh thần, không chút do dự mà hướng phòng tắm đi đến.
Y thật là không thể chịu được cảm giác nhớp nháp trên người.
Tắm xong, lau người cho khô hẳn rồi mặc quần áo đi xuống lầu, nhưng mà lúc đi xuống lại phát hiện trong đại sảnh chẳng có ai, trên bàn cơm còn có hai cái nồi giữ ấm cùng vài món đồ ăn sáng. Nghĩ rồi nghĩ, y quay đầu hướng về phía nhà bếp mà đi. Đến cửa phòng bếp rồi, người kia quả nhiên đang ở bên trong, đang đưa lưng về phía y đứng bên bếp mà xào rau xanh. Bả vai nhỏ gọn, thắt lưng mảnh khảnh, có thể là do y đã từng ôm qua, tay cũng đã từng được chạm đến cho nên có thể khẳng định chắc nịch một câu, rất nhỏ, thật sự rất nhỏ. Trong ấn tượng của y, người này thực chú ý đến việc ăn uống, vì cái gì lại có thể gầy như vậy, hắn nấu kĩ ăn kĩ như vậy, rốt cuộc là thức ăn trôi tuột đi đâu rồi? Nhưng mà chân hắn thật ra rất dài, cho dù là đang nấu cơm, cả người cũng đều có vẻ là rất thẳng tắp cao ngất.
Lãnh Tĩnh rất ít khi đi đến phòng bếp, trong ấn tượng từ nhỏ đến lớn của y, cả cha mẹ cùng đệ đệ không ai chân chính dùng phòng bếp để mà nấu qua đồ ăn cả, đứng ở cửa nhìn vào người bên trong đang bận rộn nấu nướng quả thật cho y một cảm giác rất kì quái. Người trước mắt y hiện tại đứng trước bàn bếp trở tay xào qua xào lại thức ăn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-trach/1930237/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.