Ăn uống no nên rồi, đoàn người vẫn là dời bước đến sô pha, Bạch Trạch hắn trong lòng suy tính, hắn nghĩ nếu hắn đã nấu cơm, như vậy thì vấn đề rửa chén tự nhiên là phải do hai huynh đệ kia phụ trách rồi —–
“Hai người ai sẽ tới rửa chén?”
Hai người nam nhân đang ngồi uồng nước trà quả bỗng chốc ngây dại, cùng nhau ngẩng đầu lên nhìn hắn, giống như là chưa từng nghĩ đến vấn đề này vậy.
Bạch Trạch hắn nhún vai, cười tủm tỉm, “Hai người muốn ăn không sao chứ?”
Lãnh thị huynh đệ nhìn hắn một chút, liền chỉ sau vài giây, Lãnh Dật liền đứng dậy đi vào phòng bếp.
“Ha hả”, hai đại thiếu gia này, rửa chén có được không đó?
Lãnh Tĩnh một bên nhìn hắn, hơi hơi khơi mào một bên lông mi.
Hắn cũng chẳng thèm né tránh gì, thoải mái để cho y đánh giá mình, một bên uống trà, “Tôi biết là cậu ấy sẽ đi mà.” Khẩu khí thập phần chắc chắn. Hắn kỳ thật xem hai huynh đệ này như người trong nhà, cho nên cũng chẳng cần gì phải giữ gìn ý tứ gì.
Nhìn thấy hắn bộ dáng tựa hồ thích thú như vậy, Lãnh Tình y thật tình là hết chỗ nói rồi. Trên đời này, người lấy y ra làm niềm vui thật đúng là không gặp nhiều lắm.
“Cơm cậu làm ngon lắm.”
“Cám ơn. Hai người thích là được rồi.”
Nhìn nhau.
Nhìn nhau.
Không nói gì.
Lãnh Tình tựa hồ có chút không được tự nhiên, liền cúi đầu tiếp tục nhâm nhi trà, không nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-trach/1930225/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.