Buổi tối hôm đó Bạch Trạch bưng đồ ăn từ bếp ra thì nhìn phòng khách lần nữa chẳng có ai, lại đi đến phòng ngủ tìm, nhưng lần này cũng chẳng có ai nốt, cuối cùng mới phát hiện ra người kia đang ở ngoài ban công hóng gió. Lãnh Tĩnh đứng đó xoa xoa thắt lưng, bộ dạng như cái gì cũng lạ lẫm hết, ngó đông rồi lại ngó tây, trong chốc lát lại ngẩng người, biểu tình thực kì quái.
Anh ta đang đứng đó tập thể dục hay sao vậy?
“Anh đang làm gì đấy? Vào ăn cơm.”
Lần nào đến đây cũng không có kĩ càng đi dạo một vòng xung quanh, hôm nay sẵn tiện vì chậu phong lan hắn tặng y kia, thế là liền thẳng hướng ghé thăm luôn, ngờ đâu mới phát hiện ra lan can này mặc dù không lớn nhưng hoa hoa thảo thảo trồng rất nhiều loại, phần lớn đều là mấy loại cây cảnh nhỏ nhỏ đáng yêu xanh mơn mởn trồng trong chậu kiểng nhỏ nhỏ, nhìn cũng đẹp. Y không tự giác đem chậu phong lan trên bàn làm việc của y đem ra so sánh với mấy chậu hoa ở trên ban công này, ân, chậu hoa hơi lớn của y khá tương tự với cái chậu kia, nói cách khác chính là cái chậu hoa kiểng lớn nhất ở đây ý. Y đối chuyện này cảm thấy hơi vừa lòng, lại đánh giá lần nữa, cuối cùng cho ra một kết luận —- chậu hoa kia đẹp thế này, cho nên chậu hoa của y cũng là đẹp giống hệt như vậy a.*
“Cậu thích trồng hoa?” Y có chút tò mò, nếu không phải người yêu hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-trach/1930278/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.