Anh là một thiếu niên dáng người cao gầy, lồng ngực khỏe mạnh cường tráng. Sắc mặt hơi tái, da dẻ cứ như quanh năm chôn vùi trong sương tuyết không thấy ánh mặt trời vậy, nhìn lành lạnh không có chút ấm áp nào. Vẻ mặt sâu xa khó đoán đi cùng với cặp lông mày hếch cao, đôi con ngươi đặc biệt đen nhánh thâm sâu, gương mặt rõ ràng tái nhợt nhưng lại mang nét sắc sảo kỳ lạ khó hiểu, tựa như sông núi nước non xinh đẹp giữa bóng chiều tà hoàng hôn.Còn cô dịu dàng ôn nhu, tựa như một đoá hoa của trời xuân.
Ngay từ lúc cô còn ngây thơ không biết, anh đã thích em rồi. Có lẽ, sự hấp dẫn đầu tiên chính là vẻ ngoài xinh đẹp của cô. Nhưng chính sự ấm áp, duyên dáng đã thu hút, hấp dẫn anh. Để rồi cũng chính là từ đó về sau, nơi nào có cô đều là thiên đường đối với anh. Những nơi cô đi qua không thể thiếu bước chân anh và không gian nào có hơi thở của cô thì đó chính là điểm tựa. Cô luôn cho rằng anh là người bá đạo, lạnh lùng và vô tình nhưng thực ra cô mới là người yêu thương anh nhất...