Edit: Mèo Mũm Mĩm
"Không nói được đúng không?" Nhất Ngạn chắp tay sau lưng đi lướt qua người hai cô gái được hai bước rồi đột ngột quay đầu lại hỏi: “Quyết định chưa? Đừng để sau này hối hận, đến chừng đó muốn mở miệng nói cũng không còn cơ hội nữa đâu."
Bình thường Kỳ Kỳ rất sợ Nhất Ngạn nhưng bây giờ còn bị dọa như vậy nên lập tức trốn ở sau lưng Lăng Lâm: “Đừng... Đừng..."
Lăng Lâm cũng đang run rẩy không ngừng: “Chúng tôi..."
Nhất Ngạn nói: “Không phải hai người các cô bắt cô ta đấy chứ? Bình thường luôn đi kè kè bên cạnh cô ta a dua nịnh hót nhưng có lẽ trong lòng cũng không phục và không ưa gì cô ta đúng không. Cô ta giàu hơn hai cô, bề ngoài cũng xinh đẹp hơn hai cô. Con gái ấy mà, nhất thời tức giận giết người cũng không phải là chuyện hiếm hoi gì đâu."
"Không phải! Không liên quan đến chúng tôi!" Kỳ Kỳ thốt lên: “Cậu ấy ở sau núi..." Đến khi Kỳ Kỳ nhận ra bịt miệng lại thì đã không kịp nữa rồi. Nhất Ngạn đánh giá cẩn thận cô ta hồi lâu sau đó quay đầu kéo Thanh Hà rời đi.
Phòng y tế nằm ở phía Nam khu nhà giảng dạy, xuyên qua một rừng cây nhỏ chính là phía sau núi.
Đường lên núi rất khó đi, cây cối mọc lên như nấm, cỏ mọc tươi tốt, bụi thấp nhất cũng cao cỡ khoảng nửa người. Trên mặt đất đầy lá rụng, hạt thông và những tảng đá bị lớp lá rụng quanh năm suốt tháng che mất. Dưới núi toàn là cây bạch quả khiến trước mắt đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-dao-yeu-em/140238/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.