Edit: Mèo Mũm Mĩm
Beta: Anh Minh
Đường phố vào ban đêm rất vắng lặng, ngoại trừ những quầy hàng lưu động còn sót lại, vỏ trái cây và giấy vụn trên mặt đất thì không còn người đi đường nào nữa.
Những cửa hàng lớn ven đường cũng đã đóng cửa gần hết, chỉ sót lại một vài quán ăn đêm phía trước có treo đèn lồng đỏ mờ mờ ảo ảo còn mở cửa khiến người ta cảm thấy toát lên vẻ đẹp cổ xưa, thỉnh thoảng khi đi ngang qua một ngõ nhỏ còn có thể thoáng thấy một tiệm uốn tóc nhỏ ở sâu trong hẻm và một vài người phụ nữ ăn mặc hở hang, trang điểm đậm đi ra đi vào.
"Nhìn cái gì đấy?" Nhất Ngạn che mắt cô lại, không muốn cô thấy những cảnh này.
Thanh Hà quay đầu giãy giụa, mất chút sức lực mới gỡ được tay Nhất Ngạn ra: “Cậu làm gì vậy?"
“Em cũng chỉ muốn tốt cho cô mà thôi, cô nhìn mấy thứ đó không sợ hư mắt hả?" Nhất Ngạn cầm lấy một lọn tóc của cô sau đó quấn quanh đầu ngón tay mình, cho dù Thanh Hà muốn ngăn cũng không ngăn được khiến cô tức giận đến mặt đỏ rần, hung hăng đánh cậu vài cái. Nhất Ngạn phối hợp nhảy tưng tưng sau đó chạy ra phía sau lưng cô, khoác hai cánh tay lên trên vai cô, vỗ vài cái. Tiếp đó Nhất Ngạn tháo dây cột tóc của cô, đeo vào cổ tay rồi lắc lư qua lại trước mặt cô.
"Cậu đã lớn rồi mà sao cứ như một đứa con nít vậy?" Thanh Hà sắp bị cậu chọc giận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-dao-yeu-em/1856737/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.