Trương Hạo là một người cuồng công việc. Cuộc sống của y lúc nào cũng bị ám ảnh bởi những sấp tài liệu quan trọng. Chính vì thế, sự thờ ơ của y đã khiến vợ y chán nản đến cùng cực. Muốn tìm lại cảm giác quan tâm của chồng, vợ y liền đi ngoại tình với mục đích thử lòng y. Nào ngờ, y vô tâm, y không hiểu, vẫn cứ thế bỏ mặc hai mẹ con sống đi thiếu thốn tình thương của một người chồng, một người cha.
Không thể nào chịu đựng nổi nữa, vợ của y quyết định ly hôn với y, quyết định chấm dứt những tháng ngày đơn độc để tìm đến một cuộc đời mới không có y, một cuộc đời mới tươi sáng hơn trước trong cuộc sống của cô. Vợ bỏ y, duy chỉ còn đứa con trai ở lại, tựa như là một bóng sáng yếu ớt hắt vào trong đêm đen tĩnh mịch.
Sự ân cần của đứa con khiến cho y khát khao cái cảm giác được yêu thương. Rồi có một ngày, y say tình. Người mà y quyến luyến không ai khác chính là đứa con của mình - Trương Tư Khải. Cái tình cảm này trỗi dậy thật bất ngờ, thật tự nhiên, cuốn y rơi vào trong thứ cảm xúc hỗn độn không hề báo trước. Yêu chính đứa con của mình, cái này là nhân duyên hay vốn dĩ là nghiệt duyên?