Người cha này luôn luôn phản ứng trì độn(Ta nói là ngoại trừ công việc ra),kể cả uống rượu cũng vậy.Người khác bao giờ uống say liền say,mà thời điểm hắn uống rượu một chút sự tình đều không có,sau một hồi sẽ rối tung mù mịt lên.
Ta nhớ lần đầu tiên nhìn cha ta uống rượu,chỉ thấy hắn uống hết chén này đến chén khác,quả thực là mặt không biến đổi. Ta còn tưởng là tửu lượng của hắn cao chứ! Kết quả sau cùng là say rối tinh rối mù lên,ngày hôm sau cũng không đi làm được,lúc ban đầu nhìn thấy hắn cũng tạm ổn,nhưng hình như càng ngày càng nghiêm trọng rồi.Ta không có bằng lái xe,đành phải ngồi taxi về.
“Ân…đi đâu a?”.
Cha ta say đến nỗi ngay cả ta cũng không nhận ra rồi,liên tục nắm lấy quần áo ta không buông.
“Về nhà,đừng có túm quần áo của ta nữa,ta muốn đi ra ngoài đường không được rồi”.
“Không,ta càng muốn như vậy cứ túm thế mà đi!”.
Cha ta bĩu môi,một bộ dạng chơi xấu.
Từ tháng 5 năm nay,chiều cao của ta đã vượt qua cha ta rồi,còn về sức lực mà nói cũng không thua kém chút nào.Cũng chính vì vậy,ta mới có thể đem cha ta đã say không biết cái gì mà đỡ vào trong xe.Chính là ở trên xe, cha ta cũng không an phận,hắn một hồi kêu nóng,một hồi lại muốn xuống xe,ta thiếu chút nữa là kéo không được hắn.Chuyên gia tâm lý nói:áp lực công việc tích lũy quá lâu một khi được giải phóng ra có thể có những biểu hiện khiến cho người xung quanh chấn động,ta thấy lời nói này một chút cũng không sai.Nếu cha ta để cấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-thuong-nhat-ca-nhan/1303923/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.