Ta dựa vào ghế salon,nhìn cha ta đang xử lý đống tài liệu chất đống như một núi nhỏ ở trước mặt. Cho dù ta tới đón cha,cũng phải đợi hắn làm xong công việc đã.
“Ngươi bị cảm mạo không có sao chứ?”.
“Uống thuốc rồi,không phải lo”.
Ta lại giả vờ làm bộ dạng không thèm để ý,theo sát mà hỏi : “Ba,người vừa rồi cùng ngươi nói chuyện gì vậy?”.
“Không phải người kia mà là tổng giám đốc Lâm”.
“Hắn là người như thế nào,mà đối với ngươi thân thiết như vậy”.
Cha ta ngay cả ngẩng đầu cũng không mà trả lời :”Là chủ tịch kiêm tổng giám đốc của công ty bọn ta,ta vừa vào công ty liền quen hắn rồi,quan hệ của chúng ta vẫn vậy cho đến bây giờ”.
“Là vậy sao? Có phải hắn thích ngươi không?”.Ta thật cẩn thận thử hỏi dò.
“Cái gì mà thích với chả không thích,hắn đối với ta cũng không tệ”.
“Hừ!”.Ta hừ một tiếng từ trong mũi ra thật mạnh,tỏ vẻ ta bất mãn.Nhưng căn bản là cha không chú ý đến ta.
Hắn cúi đầu vào micro nói : “Thư ký Lí,phiền ngươi kêu Lý Chí Hào vào đây một chút”.
Chỉ chốc lát,cánh cửa mở,một người khoảng 30 tuổi vóc dáng không cao tiến vào.
“Trương tiên sinh,ngài tìm ta”.Hắn cung kính hướng về phía cha ta nói.
Cha ta cầm một văn kiện để tại bàn,không khách khí nói : “ngươi nhìn xem,ta chỉ nhìn hai trang,thì có hai nơi sai ,như thế này mà ngươi cũng đem cho ta xem được ư?”.
“Thực xin lỗi,thật xin lỗi”.
“Ngươi lấy về làm lại,sáng mai đi làm giao cho ta”.
“Vâng…vâng”.Lý Chí Hào cúi đầu khom lưng lui ra ngoài.
Ta có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-thuong-nhat-ca-nhan/1303917/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.