Sau này ta nhớ tới,kỳ thực tại ngày trước ta không có hảo hảo xem qua cha ta,nguyên nhân rất đơn giản ,hắn trở về tại thời điểm ta đã ngủ rồi,mà thời điểm hắn rời đi ta cũng là thời gian ta chưa rời khỏi giường.Cho nên,trước kia,ta đối với hình ảnh của cha chủ yếu là qua những bức ảnh chụp cha không nhiều lắm ở trong nhà.Ta hiểu nói như vậy sẽ có rất nhiều người cho rằng thực sự rất khoa trương,nhưng có một số việc đúng là như vậy,cho dù ngươi cho là khoa trương cũng không có sử dụng.Trên thế giới này,cuộc sống của những người bình thường luôn luôn không thể tưởng tượng ra được.
Tóm lại,ngày đó ta nhìn thấy biểu tình của cha,không biết tại sao giật mình,liền nói với mẹ là ta muốn ở lại.Kỳ thực lại nói tiếp, mẹ ta so với cha ta vẫn nhiều hơn,nhất định thời gian nàng và ta sống cùng nhau tương đối dài,cho nên mẹ chỉ có chút giật mình nhìn ta một cái sẽ không phản đối nữa,bởi vì nàng hiểu rõ ,ta quyết định chuyện gì ,trừ khi ta nguyện ý bằng không chẳng có ai có thể thay đổi được quyết định của ta.
Mẹ lúc ấy do dự nói : “Nếu như ngươi đã khăng khăng muốn như vậy,nhưng Tiểu Khải,ngươi phải hiểu rõ a ”.
“Ta biết rồi,không cần nói nữa.Ngươi đi đi”.Ta hướng phía mẹ ta mà gật đầu.
Mẹ ta vẫn rất lo lắng cho ta,dặn dò đi dặn dò lại : “Đây là số điện thoại của ta,nếu ngươi thay đổi chủ ý liền gọi ngay cho ta,mẹ lúc nào cũng hoanh nghênh ngươi,Tiểu Khải”.
Ta nhăn mặt : “Ta biết rồi,ngươi yên tâm”.
Mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-thuong-nhat-ca-nhan/1303913/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.