Lâm Quý Chi phun ra một vòng khói đẹp : “Ta chỉ muốn hỏi ngươi một câu,ngươi vẫn tiếp tục định làm cái bóng đèn sao ? Hay là ,ngươi đã tỉnh ngộ rồi?”.
“Bóng đèn ? Giác ngộ?”.Ta gần như nở nụ cười bớt hung hăng một chút : “Ngươi nói ta sao ? Ta thế nào lại cảm thấy nên dùng với ngươi hoặc là người phụ nữ tên là Y Lâm kia chứ ? Ngươi thấy người đàn bà kia có chỗ nào tốt , khiến nàng ta quyến rũ cha ta,hoặc có thể nói , người đàn bà kia cũng đã thềm mến cha ta , vừa vặn tìm được cơ hội mà thôi ?”.
“Ngươi cũng quá không biết suy xét rồi đấy !! ”. Lâm Quý Chi đem điếu thuốc trong tay ném mạnh xuống đất : “Ta chỉ là có lòng tốt mà thôi,ngươi thích cha ngươi là chuyện của một mình ngươi,chung quy lại không phải là hai người nguyện ý mới được sao. Là chính bản thân Hạo nhờ ta giới thiệu Y Lâm cho hắn,ngươi chẳng lẽ nghĩ ta muốn tùy tiện đem Hạo giao cho một người phụ nữ tầm thường hay sao?”.
Ta cười lạnh một tiếng, hôm nay thù giữa ta và Lâm Quý Chi cũng đến hồi kết rồi,ta cũng không cần thủ hạ lưu tình với hắn bởi vì ta không có lưu tình chút nào phản bác lại : “Đúng vậy sao ? Nguyên lai là như vậy a~”. Ta cố ý kéo dài âm điệu, sau đó không nhanh không chậm nói tiếp : “Ta còn tưởng ngươi thầm mến không có kết quả cho nên sinh đố kị với ta mới làm như vậy.Xem ra ta lấy lòng tiểu nhân đo bụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-thuong-nhat-ca-nhan/1303929/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.