Ba tháng sau:
“Ngươi nói xem đây là chuyện gì?”. Tay cha ta run rẩy cầm tờ giấy được mở ra,hướng về phía ta đang nằm trên giường nghe CD ’khán trứ tiểu thuyết’ mà nổi giận đùng đùng.
Ta lười biếng từ trên giường đứng lên,cầm lấy tờ giấy trong tay cha ta, thờ ơ nhìn thoáng qua,thuận tay vứt nó qua bên kia.
“Ngươi nói đi a”.Cha ta có chút thiếu kiên nhẫn rồi.
Ta thản nhiên nhìn hắn một cái : “Ngươi rành ràng nhìn rất rõ ràng,đó là thư thông báo trúng tuyển,lại còn hỏi ta là chuyện gì”.
“Ta biết là thư thông báo,ngươi nói xem vì sao lại là thư thông báo đại học Thượng Đức?”.
“Ta càng muốn biết vì sao không thể là thư thông báo của đại học Thượng Đức?”.
Cha ta bị ta làm cho tức đến nửa ngày không nói ra lời : “Ngươi đã nói nhà trường cử ngươi đi học quản tri kinh doanh tại đại học Đông Lâm,có đúng không? Ta có nói sai không,vậy giờ thì sao? Vì cái gì không phải đại học Đông Lâm mà là đại học Thượng Đức ”.Cha ta hai tay chống nạnh,tức giận,hai gò má bởi vì tức giận mà nhiễm một tầng ửng đỏ tiên diễm,thoạt nhìn vô cùng diễm lệ mê người.
“Bởi vì ta thay đổi ý kiến của ta,không muốn học ở đại học Đông Lâm”.
“Ngươi thay đổi ý định bao giờ,vì sao ta không biết?”.
“Khi nào a…Ân…để ta suy nghĩ một chút…”.Ta làm như bộ dáng nghĩ sâu tính kĩ,nhìn sắc mặt cha ta càng ngày càng khó coi : “A~ nghĩ ra rồi,chính là cái thời gian ngươi làm việc tăng ca. Đúng rồi,ngươi còn nhớ hay không,có một ngày ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-thuong-nhat-ca-nhan/1303920/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.