Ta áp sát cha ta thêm một chút,dùng hết khả năng đề nghị mà không làm hắn sinh nghi:
“Ba,ngươi không biết ngồi chỗ này không một chút thoải mái sao? Ngươi không phải vừa mới nói mệt chết đi được sao,chúng ta nằm trên giường nằm nghỉ một chút sẽ tốt hơn”.
Ta càng thêm áp sát lại cha ta,môi của ta gần như dán trên vành tai hắn,ở bên tai hắn thấp giọng nói.Cha ta có chút sợ ngứa nên rụt cổ lại,rõ ràng có vẻ rất muốn,trên mặt còn mang theo một chút ý cười,nhưng miệng lại từ chối : “Không,ta muốn ngồi ở chỗ này”.
“Ngươi không phải mệt sao ? Vì sao lại không nằm nghỉ,ta có thể mát-xa cho ngươi một chút”.
“Ta không cần mát-xa”.Cha ta quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
Nhìn vẻ mặt cha ta,nhìn thế nào cũng có vẻ là đang giận dỗi ta. Cho nên ta không hề hỏi ý kiến hắn,một phen ôm lấy hắn,đem hắn đặt lên trên ghế salon phòng khách,sau đó ngồi lên trên lưng hắn.
“Ta giúp ngươi mát-xa ,một chút nữa tâm tình của ngươi sẽ tốt hơn”. Nói xong ta đưa tay vào trong áo hắn sờ loạn lên.Cha ta trời sinh tính sợ nhột,tay ta chưa kịp sờ tới xương sườn hắn,hắn đã cuời đến không thở nổi đòi sống đòi chết xin tha mạng rồi.
“Được rồi,được rồi,Tiểu Khải,không cần náo loạn nữa có được không,rất nhột…A….cứu mạng a ~~~ rất nhột….”. Cha ta cười co quắp trên ghế salon , hai gò má đỏ bừng , ánh mắt ướt át vừa óng ánh vừa ươn ướt. Ta thấy thế nhịn không được mà cúi đầu hung hăng hôn lên đôi môi mềm mịn của hắn.
“Đừng~”.
Việc ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-thuong-nhat-ca-nhan/1303926/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.