Hai người đã kết hôn được gần một năm rồi, thế nhưng số lần lên giường của cả hai chỉ có thể đếm được trên một bàn tay. Không phải là vì không có thời gian, cũng không phải là vì thân thể của ai không được khỏe, mà chỉ đơn giản là vì kỹ thuật của Lạp Sênh quá kém. Hai người là vợ chồng trên danh nghĩa, nhưng lại có quá nhiều bí mật giấu diếm nhau, về cả những chuyện đời thường, đến những vấn đề tâm sinh lí, khiến tình cảm của cả hai dần lạnh nhạt và xa cách.
Trong tư duy của Lạp Sênh, anh luôn coi Phương Phương là một đứa trẻ thiếu niên, thiếu chính chắn, vì vậy chuyện gì cũng giấu trong lòng không nói cho Phương tiên sinh biết. Còn Phương Phương, đứng trước sự lãnh cảm và luôn che giấu mọi thứ của chồng, anh chỉ biết im lặng và chờ đợi, đợi một ngày anh công nhận danh phận này mà mở lòng với mình.
Nhưng cuối cùng, hai người đều không nhận ra rằng ý nghĩa của hôn nhân nằm ở sự tín nhiệm cùng giúp đỡ lẫn nhau, ỷ lại và giấu diếm chỉ tổ tạo ra thương tổn cho đối phương mà thôi. Tình yêu hay hôn nhân, đều cần phải có sự đồng cảm và chia sẻ lẫn nhau mới tạo nên sự bền vững. Mời các bạn cùng đọc truyện ngôn tình đầy ý nghĩa này !
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.