Bữa cơm đó tôi ăn đã trong tình trạng nghẹn tim, sắc mặt của bố tôi cũng không được tốt cho lắm. Chỉ có mẹ tôi là cười đến rạng rỡ, cứ luôn miệng nói Phương tiên sinh đúng là tri kỷ, còn bảo rằng đã rất nhiều năm rồi mẹ tôi chưa từng được gặp một người nào tri kỷ hơn bố tôi như vậy cả.
Bố tôi và tôi: “….”
Lúc ăn cơm, mẹ tôi lại liên tục gắp thức ăn cho Phương tiên sinh: “Món này ngon này Phương tiên sinh nếm thử một chút đi”, “Món kia ngon kìa Phương tiên sinh ăn thử xem sao”, mẹ gắp hết cho Phương tiên sinh toàn bộ những món ngon mà ban đầu mẹ vốn dĩ đã định làm cho tôi.
Phương tiên sinh ngốc ngếch ăn đến thỏa mãn, mẹ tôi cho gì anh ấy liền ăn cái đấy, vừa ăn vừa nhỏ giọng nói cảm ơn, khiến cho mẹ tôi cười mãi không thôi.
Tôi hung hăng gắp một miếng thịt gà bỏ vào trong bát của bố tôi, sau đó nói: “Bố, hôm nay là ngày sinh nhật của con, bố cũng đã vất vả rồi, bố ăn miếng gà đi!” Nói xong tôi chợt cảm thấy tủi thân vô cùng, cứ như tôi đến với thế giới này dễ dàng lắm vậy.
Tôi cúi đầu ăn cơm, cảm giác nước mắt sắp rơi đến nơi rồi.
Sinh nhật cái con khỉ.
Tôi sẽ không bao giờ tổ chức sinh nhật nữa đâu.
Cơm nước xong xuôi, mẹ tôi lại chỉ huy tôi đi gọt hoa quả cho Phương tiên sinh.
Tôi nói: “Anh ấy đã ăn cơm tối nhiều lắm rồi, lại ăn thêm hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-long-vo-toi-co-mot-anh-trang-sang/3221067/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.