Bởi vì từ nhỏ đã không có nhiều bạn, cho nên bình thường toàn là đón sinh nhật cùng với người nhà. Về sau anh tôi ra nước ngoài, chỉ còn lại bố mẹ tôi với tôi. Có điều sinh nhật năm nay thì lại có thêm cả Phương tiên sinh nữa.
Ban đầu tôi cũng không định mời Phương tiên sinh tới, dù sao thì chúng tôi cũng chỉ vừa mới qua lại với nhau được có nửa tháng, dẫn anh ấy về nhà gặp bố mẹ thì hình như có hơi bị nhanh quá. Nhưng có vẻ bố mẹ của tôi rất không yên tâm về chuyện tôi với Phương tiên sinh ở bên nhau, cho nên đã ngầm tỏ ý là muốn gặp mặt Phương tiên sinh. Tôi biết là bố mẹ đang lo lắng cho tôi, cho nên cuối cùng cũng đã đồng ý là sẽ mời Phương tiên sinh tới nhà chúng tôi ăn cơm.
Cơm tối bắt đầu vào lúc bảy giờ, Phương tiên sinh nói sáu rưỡi anh ấy sẽ tới. Bố tôi vừa mới đi làm về là đã đi vào trong phòng tắm tắm rửa luôn, rồi thay một bộ quần áo mới. Mẹ tôi cũng cố ý ăn diện, hiếm khi nào lại thấy mẹ mặc đầm.
Lúc tôi đang ở trong phòng ăn bày bát đũa thì chuông cửa vang lên.
Mẹ tôi nói: “Đừng bày nữa, ra mở cửa đi.”
Tôi đặt đũa xuống, đi chiếc dép lê có hình con thỏ màu xám “bình bịch” chạy ra mở cửa.
Phương tiên sinh mặc quần âu cùng áo sơ mi màu trắng, trong tay cầm quà, lóng ngóng đứng ở ngoài cửa. Bà Khương từng nói khi ở chỗ lạ Phương tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-long-vo-toi-co-mot-anh-trang-sang/3221066/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.