Thứ bảy, ngày 5 tháng 7 năm 2019, trời quang.
Đêm qua là lần đầu tiên tôi không hôn chúc ngủ ngon với vợ tôi.
Bởi vì tôi thật sự rất đau lòng. Tôi sợ lúc hôn, nước mắt sẽ không cẩn thận mà rơi xuống mặt em ấy.
Tôi cũng không ôm vợ tôi ngủ như lúc bình thường nữa. Tôi sợ rằng nếu như nhìn thấy mặt em ấy, tôi sẽ không nhịn được mà hôn em ấy mất.
Thế là tôi với vợ tôi nằm quay lưng lại vào nhau.
Tôi nhớ có một bộ phim tên là “Brokeback Moutain” (*).
Kết phim là cảnh nam chính ôm một bộ quần áo khóc rấm rứt.
Tôi có cảm giác tôi còn thảm hơn cả nhân vật nam chính kia nữa, đến cả bộ quần áo để ôm cũng chả có nổi.
Đương lúc tôi đang nghĩ không biết có nên trộm đi lấy một bộ quần áo của vợ tôi hay không thì đột nhiên vợ tôi lên tiếng.
Sao lạnh thế nhỉ?
Tôi nói, hay là tăng nhiệt độ điều hòa lên nhé?
Vợ tôi đáp, không cần, tăng nhiệt độ lên thì lại sợ nóng.
Tôi nói, hay để anh lấy thêm chăn cho em nhé?
Vợ tôi đáp, không cần, đắp hai chăn thì lại nặng quá.
Lúc tôi đang định khóc vì cảm thấy mình quá vô dụng, không phải là một người chồng tốt, thì đột nhiên vợ tôi lại quay ra ôm lấy thắt lưng của tôi.
Hôm nay anh không vui có phải không? Vợ tôi hỏi.
Tôi muốn đáp là đúng thế, anh đã biết chuyện của em và bạn trai cũ của em rồi, anh cực kỳ không vui. Thế nhưng mà lúc em ấy ôm tôi, hơi thở nóng rực của em ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-long-vo-toi-co-mot-anh-trang-sang/98629/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.