🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thứ sáu, ngày 11 tháng 7 năm 2019, trời quang.

Hôm nay tôi về nhà.

Cứ mỗi lần tôi về nhà là mẹ tôi liền biết ngay là vợ tôi lại đi công tác, nếu không thì hai chúng tôi đã xách theo quà mang sang đây rồi, về phần quà thì đương nhiên là do vợ tôi mua rồi. Chứ còn tôi mà đã về nhà một mình thì lúc nào cũng sẽ đều là hai bàn tay trống trơn hết.

Mẹ tôi ghét bỏ liếc mắt nhìn tôi một cái rồi nói, kẻ ăn không uống không lại tới nữa rồi, sau đó mẹ bảo cô giúp việc ra siêu thị mua thêm thức ăn.

Bố tôi không hay ở nhà vào buổi trưa lắm, công việc của bố rất bận, thường thì phải tới khuya bố mới về nhà.

Trong trí nhớ của tôi, mãi đến tận năm tôi được mười tuổi thì tôi mới biết được là mình có một người bố. Tôi còn nhớ lần đầu tiên tôi gọi “bố”, bố đã ôm tôi rồi khóc rất thương tâm.

Mẹ tôi nói, đó là bởi vì bố tưởng rằng tôi sẽ vĩnh viễn không bao giờ gọi bố là “bố”.

Tôi cảm thấy rất khó hiểu, tôi cũng đâu phải là người câm điếc gì đâu, sao lại không thể gọi “bố” được cơ chứ?

Mẹ tôi nói ai bảo là tôi cứ chẳng chịu nói câu nào cơ.

Tôi nói con có mở miệng nói mà.

Mẹ tôi nói, nói chuyện với tảng đá không được tính.

Được rồi, mẹ là mẹ của con, mẹ nói cái gì cũng đều đúng hết.

Bữa trưa gồm có đậu hũ ma bà, bò sốt cay, thịt rang cháy cạnh và thịt lợn xào sốt tỏi cay (*).

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-long-vo-toi-co-mot-anh-trang-sang/98633/chuong-13.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Trong Lòng Vợ Tôi Có Một Ánh Trăng Sáng
Chương 13
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.