

"Bật đèn lên." Giọng Lâm Danh khác hẳn vẻ ôn hòa thường ngày, mang theo chút khàn khàn.
À, đúng rồi, hình như anh ấy bị ốm.
"Không cần bật đèn, cứ thế này nghe em nói hết đã."
Tôi sợ nhìn thấy mặt anh ấy sẽ căng thẳng đến mức không nói nên lời, với lại... bộ đồ ren đang mặc trên người khiến tôi thấy xấu hổ.
Tôi lắp bắp, mất năm phút mới nói xong như đọc một bản nháp.
Anh ta cười khẩy một tiếng: "Thích tôi?"
"Ừm..."
"Tôi đồng ý."
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.