“Lâm Bùi Chu, anh có thể im miệng được không?” Tôi liếc anh ta một cái. “Anh tưởng anh yêu nhiều hơn tôi là kinh nghiệm dày dặn lắm sao?”
“Tôi chỉ nhắc nhở em thôi, thấy em ngốc nghếch quá, đến cả việc mình thích gì cũng không rõ. Ví dụ như hồi bé rõ ràng thích búp bê Barbie, lại cứ đòi chơi siêu nhân với bọn tôi, rồi sau đó lại la ầm lên đòi búp bê. Hay như hồi cấp hai, em thích lớp trưởng lớp bên cạnh, đến hôm tỏ tình lại bảo không thích, rồi đẩy tôi ra thay thế…”
Lâm Bùi Chu nói không ngừng: “Lên cấp ba, em bảo thích tôi, quay đầu đã gửi thư tình cho đàn em lớp dưới…”
“Đừng nói nữa.” Tôi đâu có như vậy.
Anh ta nhíu mày: “Rốt cuộc em thích anh ấy cái gì?”
Câu hỏi này tôi không thể né tránh được. Tôi cũng từng tự hỏi mình, tại sao lại thích Lâm Danh, có phải vì hùa theo số đông, thấy nhiều cô gái thích anh ấy nên tôi cũng nên thích anh ấy, hay chỉ đơn thuần vì sự tốt bụng của anh ấy? Im lặng một lúc, tôi nói: “Lâm Danh rất dịu dàng, đối xử với tôi cũng tốt.”
“Chỉ thế thôi à?” Lâm Bùi Chu tỏ vẻ khinh thường.
Cái vẻ mặt gì thế? Ít ra anh ấy cũng tốt hơn anh, cứ hung dữ như vậy, con gái ai mà chẳng sợ c.h.ế.t khiếp.
“Nếu anh tôi có bạn gái rồi… em sẽ làm gì? Vẫn thích anh ấy sao?”
Tôi nhíu mày, cảm thấy lời anh ta có ẩn ý: “Anh muốn nói gì?”
“Không có gì.”
Yên tĩnh vài giây, Lâm Bùi Chu đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-ven-mot-long/5064894/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.