Một gương mặt thật thanh tú, và trắng... trắng đến khó tin, trắng đến mức khiến người ta rợn người. Rợn hơn nữa là cái mái tóc dài đen mượt xõa qua vai hắn. Đuôi tóc dài đến không thể tưởng tượng được. Dựa vào mớ tóc đang nằm trải rộng vô tổ chức trên nền nhà ấy, thêm mấy lọn tóc đang quấn quanh người nó nữa, chắc chắn phải dài trên hai mét.
Đôi mắt tím tội nghiệp mở to, ngấn lệ ươn ướt khẩn thiết. Một đôi mắt tuyệt đẹp... Nói sao nhỉ? Đôi mắt ấy, tím đến mơ màng, tím đến huyền ảo, sâu thẳm, và có lực cuốn hút tuyệt hảo. Khi bất chợt nhìn vào đó, người ta có cảm tưởng như cả linh hồn lẫn thể xác của mình đang bị cuốn trôi đi, trôi theo một hố đen vũ trụ, ý thức ngày càng mơ hồ, không biết được bên kia hố đen ấy là cảnh tượng như thế nào.
Tận sâu trong vùng trời tím đến mê hoặc ấy, nếu nhìn kĩ hơn một chút, có thể thấy được vài tia sáng màu vàng điểm xuyến nơi đáy mắt. Những tia sáng ấy dường như sáng hơn, tỏ hơn, rực rỡ hơn gấp bội khi chủ thể mỉm cười, tựa như một phép màu vừa xuất hiện từ tận cùng bóng đêm sâu thẳm. Và hiện tại, ánh mắt ấy trong gương... đang nhìn An Nhiên! Có thể nói, hắn là kẻ phá hoại cái lý tưởng sống mà cô đang cố sức hướng tới, đồng thời bẻ ngoặt con đường của cô qua một phương trời khác, phương trời mà cô chưa bao giờ dám mơ ước là mình sẽ được đặt chân đến...
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.