An Nhiên giật mình gạt ngón tay An Thiên ra:
- Không được, cậu dù sao cũng là con trai...
- Với dung mạo của mình, tớ tự tin rằng mình có thể thừa sức giả gái.
- Ý tớ không phải thế, nam nữ không thể ở chung.
- Tại sao lại không?
- Cậu biết rồi còn hỏi, tớ không phải dạng dễ dãi...
- Tớ có thể làm gì được chứ. Chút ít thế võ Karate của cậu dư sức hạ tớ cơ mà.
- Á, sao cậu biết tớ học võ, tớ đã nghỉ học lâu rồi cơ mà, rốt cuộc cậu đã điều tra thông tin của tớ tới đâu rồi?
- Trở lại vấn đề chính đi. Cậu có cho tớ ở trọ không?
- Không thể!
An Nhiên cố dứt khoát. Ngược lại, An Thiên vẫn tiếp tục lầy:
- Tớ sẽ giúp cậu lo hết việc nhà. Thậm chí cậu không cần phải lo chi phí nguyên liệu đồ ăn thức uống nữa.
- Tớ đã nói không là không!
- Tớ còn trông nhà cho cậu. Tớ vừa làm quản gia vừa làm giúp việc cho cậu. Như vậy cậu sẽ tiết kiệm được khối thời gian để học.
- Cậu lầy quá, tớ nói không rồi mà.
- Tớ có thể trả tiền trọ. Nếu cậu muốn, tớ còn có thể trở thành gia sư của cậu nữa.
- Gia sư?
An Nhiên hơi nhíu mày, nhìn chàng trai với ánh mắt không chút tin tưởng. Cô nhấn mạnh từng chữ:
- Cậu làm "gia sư" cho tớ á?
- Tớ đã hứa cái gì thì chắc chắn sẽ làm được. Cậu không tin thì có thể thử mà!
An Nhiên thoáng rơi vào trầm ngâm. Thứ cô đang suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-la-am-yeu/35464/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.