Ngọc Minh nghe hỏi, chợt nghiêng đầu, rướn người sát tới cô bạn thân:
- Tao thấy... sự việc cũng đơn giản mà ta, vậy mà sao mày có vẻ do dự ghê á? Chẳng lẽ... không biết tao có đoán nhầm không ta, chẳng lẽ... đó không phải là e...
- Mày bớt giỡn đi! - An Nhiên đỏ mặt gắt - Tao không nói chuyện với mày nữa. Toàn đoán tào lao không hà!
- Ấy ấy, người đẹp, đừng giận mà. Tao chỉ đùa thôi, thế mày định tính sao?
- Tao... cũng không biết nữa.
Rồi cô tặc lưỡi:
- Thôi kệ, chuyện đó tính sau đi. Chuẩn bị lên lớp nè, gần tới giờ học rồi!
- Mày cứ lo học thôi à. Lên thì lên, nhưng mà...
Bất giác, Ngọc Minh cười nham hiểm, tay nhanh như cắt ghim thêm một viên cá bên chỗ An Nhiên cho vào miệng, vừa nhai vừa thanh minh:
- Tao đoán đúng tâm sự của mày rồi nha. Đây là phần thưởng của tao. Ban nãy mày nói là sẽ không hối hận rồi đó.
Ngọc Minh toét miệng cười rồi bất ngờ rút cặp mắt kính của cô bạn ra, chạy biến. An Nhiên còn chưa kịp phản ứng thì Ngọc Minh đã mất dáng. Cô tức tối giậm chân xuống đất:
- Con quỷ sứ, mày mà để tao bắt được là mày biết tay tao!
Rồi cô gái dụi mắt phóng ra khỏi căn tin.
Chợt, ngay khúc cua ra ngoài canteen, An Nhiên đâm sầm vào một nam sinh. Kết quả là cậu ta bị bức lùi một bước, còn An Nhiên thì... chới với suýt ngã. Cũng may là cậu nam sinh ấy nhanh tay bắt được An Nhiên mà kéo cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-la-am-yeu/35465/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.