Ngay khi An Nhiên vừa đưa tay lên quẹt mắt kính lần thứ n, thì cũng là lúc... tử thần đang giơ cao chiếc lưỡi hái mà nhắm vào cổ của cô bổ xuống.
Trống rỗng.
Ngay khi thấy chiếc xe tải lao như điên đến, An Nhiên không hề có một tia sợ hãi.
Hay nói đúng hơn, cô còn không kịp sợ hãi nữa.
Mấy cái bánh xe khổng lồ ấy trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt An Nhiên, hệt như một cơn ác mộng.
Vậy ra, cuộc đời Triệu An Nhiên, chỉ ngắn ngủi đến thế.
Bỗng...
Một bóng người từ đâu vọt tới, nhanh còn hơn tốc độ bàn thờ của chiếc xe tải.
An Nhiên chỉ kịp cảm thấy cơ thể mình đột ngột ấm lên. Chân cô mất điểm tựa, chới với trong không trung, tuột luôn cả một chiếc dép. Mắt kính của cô cũng văng đi đâu mất. Cuối cùng, cả người cô cũng chới với ngã xuống. Mặt cô đập ngay xuống một tấm nệm cực kỳ ấm áp. "Tấm nệm" ấy khéo léo ôm cô lăn thêm vài vòng vô vỉa hè trước khi dừng hẳn lại.
Sự việc xảy ra quá nhanh khiến cô còn không kịp tiếp thu hết. Cảm giác vừa rồi, cứ như là cô vừa bay với tốc độ ánh sáng vậy.
Ngẩng đầu lên, An Nhiên bắt gặp ngay một khuôn mặt mà cô chắc chắn chưa bao giờ, và sẽ không bao giờ quên...
"Tấm nệm" mà cô vừa ngã xuống ban nãy... chính là kẻ ngang nhiên tự đặt danh tính theo tên của cô:
Triệu An Thiên!
- Cậu... Sao cậu lại ở đây, An Thiên. A, đầu cậu chảy máu...
- Tớ không sao đâu, cũng đâu phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-la-am-yeu/35463/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.