Ba ơi, hôm con rảnh được một chút, con đến thăm ba nè! - An Nhiên ngồi bên giường ba thủ thỉ - Chú Trọng có chăm sóc ba tốt không ạ? Con dạo này sắp thi tới nơi rồi, thầy cô giao bài nhiều ghê đi, nhưng con sẽ cố gắng vượt qua giai đoạn này. Ba cũng ủng hộ con phải không?
Chú Trọng, theo lời của An Nhiên hiện là điều dưỡng riêng của ba cô. Chú được cô Ngân, em họ của ba, thuê để chăm sóc cho ba. Chú Trọng hình như cũng là người quen biết gì của cô Ngân thì phải, mà người quen làm việc cho nhau thì cũng tận tình hơn. Về khoản này, An Nhiên thật sự biết ơn cô Ngân. Gia đình cô cũng chẳng còn mấy ai thân thích. Người thân hầu như đều đã tách ra làm ăn xa hết rồi. Chỉ còn cô Ngân là thường xuyên qua lại sau sau khi biết hung tin gia đình An Nhiên bị rơi vào hoàn cảnh đầy trắc trở thế này.
An Nhiên khẽ mỉm cười.
"Ít nhất, vẫn còn có cô Ngân ở bên cạnh chúng ta, thật là tốt quá phải không ba?"
- Hôm nay, trời đẹp lắm ba à, ba mau mau tỉnh lại để nhìn ngắm những khung cảnh bình yên như thế này nha ba. Gần đây, kinh tế trong nhà cũng tạm ổn. Con sẽ cố dành dụm để sau này lên đại học còn có vốn để trang trải tiền học phí. Nhà nước cũng có chút đãi ngộ, con có thể sử dụng quyền lợi sinh viên để đi vay. Tới bốn năm sau khi ra trường người ta mới cần mình trả, con nghĩ mình sẽ ổn cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-la-am-yeu/35462/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.