Trong một lớp học bình thường của một ngôi trường Trung học Phổ thông bình thường mang tên Hải Đăng, có hai cô gái xinh xắn đang ngồi tán dóc với nhau sau hai tiết học Ngữ Văn dài đằng đẵng...
Ngọc Minh ngáp dài, nằm chèm bẹp ra bàn ngay khi chuông báo giờ ra chơi vang lên, và tất nhiên là sau khi giáo viên đã bước ra khỏi lớp:
- An Nhiên à, tao thật phục mày luôn đó! Sao mày có thể nuốt trôi môn Văn được vậy? Đã thế còn toàn đạt điểm giỏi nữa...
An Nhiên đang lau lau cặp kính bên cạnh, cười cười búng lỗ tai nhỏ bạn một cái:
- Còn tao thì thật không thể nào hiểu nổi, mày làm thế nào mà có thể nhồi nhét mấy cái công thức khô khốc của mấy môn Khoa học xã hội vào đầu. Mày biết mấy đứa như mày được gọi là gì không? Là người ngoài hành tinh đó!
Ngọc Minh cũng toét miệng cười:
- Phải là người ngoài hành tinh mới chơi được với con dở hơi như mày.
An Nhiên cười khổ, gắn lại hai cái "đít chai" lên mắt.
Ngọc Minh là nhỏ bạn thân nhất của cô. Hai đứa chỉ mới biết nhau từ năm lớp Mười thôi, tới nay cũng được gần ba năm rồi, một khoảng thời gian không quá dài nhưng cũng không phải là ngắn, đủ để hai đứa hiểu và cảm thông được với nhau. An Nhiên ít bạn lắm. Có chăng cũng chỉ là bạn bè cùng lớp gặp nhau chào hỏi xã giao vài câu thôi. Chỉ có nhỏ Minh khùng khùng điên điên này là người bạn khiến cô thật sự rất quý và còn rất nể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-la-am-yeu/35455/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.