Nuốt miếng bánh trôi tuột khỏi cổ họng, An Nhiên rút tờ khăn giấy lau miệng:
- Mà chuyện của mày với Lộc thế nào rồi?
- Vẫn tốt! - Ngọc Minh mỉm cười - Ổng cũng tâm lí lắm. Hi vọng là lần này tao tìm đúng người rồi...
An Nhiên cũng cười theo:
- Ờ, đáng lẽ ra tao định ám cho mày FA cả đời với tao luôn đấy. Nhớ nói cho ổng biết, ổng mà đối xử không tốt với bạn tao là tao cưỡng ép lôi mày về đó.
An Nhiên vẫn thản nhiên cạp thêm một miếng bánh, không hề nhìn thấy vẻ mặt nhe nhởn của con bạn:
- Mày mà FA cả đời được ấy à? Gần có mà tao tin. Sao? Chừng nào mày mới báo tin vui cho tao?
- Thôi mày ơi! Tao xấu mù thế này, ai mà yêu được... Có mỗi mày là yêu tao thôi!
- Xấu cái mốc ấy! - Ngọc Minh dài giọng - Dáng mày vừa thanh vừa mảnh, chiều cao mét sáu vừa đẹp. Tóc dài đen không một cọng chẻ, da lại trắng như thế. Mày thử để xõa tóc ra, tháo luôn cái cặp đít chai ấy ra rồi đi một vòng quanh trường coi, bảo đảm cuối giờ, khối thằng giành nhau đòi đèo mày về đấy!
- Thôi! - An Nhiên lắc đầu - Tao cận trên hai độ rồi, tháo kính thì làm sao mà học.
- Ai nói mày tháo luôn đâu, khi nào học thì mày mang kính vô. Mà mày không kiếm cái kính khác mảnh mảnh hơn được sao. Cái này bản to như thế, che gần hết cái mặt mo của mày rồi.
- Thôi! Tao không cần đẹp, tao cũng chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-la-am-yeu/35456/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.