Ông tơ bà nguyệt gắn kết mối lương duyên, đôi uyên ương xinh đẹp cuối cùng cũng được vẽ lên theo một cách hoàn mỹ nhất. Sau cùng, thứ đáng thuộc về cũng nên thuộc về. Hai người là một đôi kim đồng ngọc nữ khiến người người phải ganh tỵ. Đối với hắn, sự xuất hiện của hình bóng nhỏ bé ấy giống như là lửa một lần nữa cháy trên cây đèn dầu đã cạn kiệt, giống như một cơn gió mát thổi đến trong cuộc đời của hắn. Hắn lãnh khốc, vô tình, giống tư tu la bước ra từ địa ngục. Không một ai có thể khiến cho hắn động lòng trắc ẩn, không một ai là không sợ hãi khi nghe đến cái tên của hắn.
Thế nhưng, thứ duy nhất có thể khiến cho hắn thay đổi chính là tình yêu, tình yêu thuần khiết của người con gái ấy. Giống như từ trong bóng tối bước ra một đạo ánh sáng, xinh đẹp như thiên thần, kiều diễm, yêu mỵ như hồ ly. Vẻ đẹp ấy khiến cho hắn say đắm chẳng thể nào dứt ra được. Yêu nhau, quấn quýt lấy nhau không xa rời, giống như coi đối phương là cả thế giới. Mang tình cảm gieo rắc chốn nhân gian, dùng trái tim để cảm hóa trái tim. Trên đời này, cũng chỉ có những người đang yêu mới làm được như thế.