Thị vệ bên ngoài vọng tiếng vào thì cảm nhận được lãnh ý từ bên trong phóng ra run cầm cập than vãn trong lòng _Mẹơisaothờitiếtlạnhthếnhỉ?_
Trong khi thị vệ đang tư tưởng vu vơ thì trong điện Long Hàn Thiên tức nghiến răng nghiến lợi vì đang chuẩn bị chiếm chút đậu hũ từ Bạch Phượng Băng thì bị phá đám nên trong lòng tối tăm, lạnh lẽo nha. Nhìn khí sắc Long Hàn Thiên không ổn Bạch Phượng Băng lo lắng hỏi han: Thiên, chàng không sao chứ! Nghe giọng nói dịu dàng, trong trẻo có lo lắng hỏi han của nàng Long Hàn Thiên tâm trạng tốt lên rất nhiều, ân cần dùng giọng sủng nịch đáp lời: Ta không sao bây giờ phải lên triều nàng ngoan ngoãn ở Long Thiên Điện đợi ta về được không? Bạch Phượng Băng không đáp chỉ khẽ gật đầu coi như là đã đồng ý, thấy nàng nghe lời Long Hàn Thiên vuốt tóc nàng lưu luyến hồi lâu mới đeo mặt nạ rời Long Thiên Điện...
Bạch Phượng Băng ngồi một mình hơi chán đep lại mạn che cho gọi tiểu Yên vào nội điện. Mã Triệu Yên vốn muốn vào tìm Bạch Phượng Băng nhưng Ma Vương nào đó đã ra lệnh không cho ai bước vào mà chưa được cho phép nếu không bay đầu đi chơi mà vị chủ nhân vô tâm cũng không quan tâm mình nên khi được gọi vào Mã Triệu Yên dùng chiêu chín lạy bảy vái năm vạ ba gào khóc mè nheo với Bạch Phượng Băng của chúng ta.
- Huhu chủ nhân, tôn thượng ngài thật vô tâm a bỏ Tiểu Yên lại đây một mình ở đây hưởng thụ hạnh phúc nha, đau lòng quá đi ô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-duyen-van-nam-ma-vuong-lanh-khoc-sung-vuong-hau-lanh-tinh/1594600/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.