Trong gió tuyết lạnh giá hắc y long đằng cùng bạch y phượng vũ hai người tương giao huyết mâu lạnh lẽo, thị huyết kim sắc lạnh lùng, vô cảm hòa với sự lạnh giá của Tuyết Sơn khiến người thêm kì ảo.
Long Hàn Thiên vốn dĩ đang cước bộ đi dạo quanh Tuyết Sơn nhưng như có dự cảm sẽ gặp được nàng ở đây thật sự không ngờ a ( anh gút ghê).
Nàng Bạch Phượng Băng vốn dĩ muốn về Phượng Thiên Điện ai ngờ vừa mới đi được một đoạn lại gặp chàng ở đây, trong lòng trừ kinh ngạc còn có cảm giác lạ mà nàng không biết...
Ma Thần Đế Quân! Thần Tôn Đế Vương.
Cả hai cùng đồng thanh lên tiếng khiến cả hai hai ngập ngừng ( cả hai đáng yêu quá: LHT: biến ngay không phải việc của muội,BPB: im lặng, tg: vô tâm quá à)...
Chàng bước nhanh đến phía nàng mỗi bước đi đều tỏa ra khí phách uy áp của vương giả khiến người khác khó thở, thậm chí đi uống trà với diêm vương a việc này sau này nhiều lắm! Phượng Băng im lặng nhìn Hàn Thiên đến gần mình ngửi được thên người chàng là mùi thơm của hoa lan tao nhã, bỉ ngạn Châu Sa Hoa lãnh huyết, vô tình... Hàn Thiên đến gần người nàng mùi Sơn Trà nhẹ nhàng, bình dị Tuyết Liên lãnh ngạo, lạ lùng mà cao quý khiến tâm băng ngàn năm không tan của chàng rung động mãnh liệt ( tình yêu chớm nở a °…^)
Nàng làm gì ở đây!
Hàn Thiên giọng nói lãnh lẽo nhưng nghe kĩ thì có chút nhu tình. Nhưng Phượng Băng do lãnh đạm trời sinh nên nàng không để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-duyen-van-nam-ma-vuong-lanh-khoc-sung-vuong-hau-lanh-tinh/176726/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.