Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Lịch đăng truyện 1 tuần mk sẽ đăng nhiều nhất 2 hoặc 3 chương cũng có thể 1 chương hoặc chả chương nào mọi người chú ý nha. \ vào truyện \ Sau khi hai oan gia kia bị Hàn Thiên đày tới Túy Tiên Đảo giúp trôn rượu đã trôi qua 3 ngày Tuyết Sơn Đỉnh lại trở về sự yên tĩnh vốn có... Hồ băng nằm sâu trong Tuyết Sơn là nơi thiên địa linh khí tụ tập bão hòa của núi tuyết kết băng lạnh lẽo nhìn như chuyện bình thường nhưng không ai biết dưới kết băng dày là một cung ngầm có kết giới xây quanh, nơi đây chứa kinh thế phong vân thượng cổ... Long Hàn Thiên hắc y long đằng khoác lam bào dày thú sư vương khuôn mặt yêu nghiệt tuyệt thế tóc đen dài thả tự do... Chàng tà mị cao quý. Phượng Băng bạch y phượng vũ khoác lụa hồng y cánh mỏng thêu hoa sen trang nhã, tóc vấn nhẹ bằng trâm ngọc huyết sen khiến nàng cao quý dịu dàng hơn nhưng chỉ có kim mâu lãnh đạm băng phách... Tóm lại người đẹp vì lụa nhưng hai anh chị thì lụa chả cần đâu mặc có lệ thui kha kha ^...^. Nhìn xung quanh cung điện là những cột băng trụ hai bên là giá để các tàng thư cổ, chính giữa là ba hòm lớn phân theo đồng trái, bạc phải và vàng chính giữa phản chiếu ánh dương tuyệt đẹp nhưng nàng không bận tâm, nếu để người khác biết chắc chắn sẽ thổ máu tức chết đồ giá tri liên thành đó! Hàn Thiên nhìn nhanh qua cung điện nơi này lúc lên Tuyết Sơn tìm nàng vô tình tìm thấy hôm nay rảnh đưa nàng tới xem qua ( ah rảnh có đó; LHT: lườm, tg: chạy sách dép). Cầm tay Phượng Băng dắt đến bên giương bạc không khách khí đạp tung tủ hòm ( em có tụi gì? Tg: amen) bên trong là các trang sức đồ dùng có linh khí cao linh... Lướt qua một lượt thật trả có cái nào hợp với nàng cả quá tầm thường... Bạch Phượng Băng nhìn qua một lượt nhưng ánh mắt vẫn không tí gợn sóng vẫn là hồ băng lạnh không tan, vươn bàn tay nõn nà tinh sảo cầm một chiếc vòng màu hồng cánh sen khắc hoa volet tím hòa cùng hoa mẫu đơn quốc hoa trên là chim chu tước đỏ tung cánh cùng hoa văn cổ lạ. Rất hợp với Tiểu Yên! À chị Băng muốn đưa cho Yên tỷ a chắc chỉ cảm động lắm, Phượng Băng không hề biết chiếc vòng này sau này giúp Yên tỷ nhiều nha! Hàn Thiên nhìn Phượng Băng lấy một chiếc vòng nhìn cũng tạm được thì hỏi nhẹ: - Băng nhi nàng thích chiếc vòng này sao? Phượng Băng không nhìn chàng lắc đầu lãnh đạm: - Không, ta lấy cho Tiểu Yên! Một câu nói vô tình khiến hũ dấm của ai kia đổ a ( ah ghen cả con gái à,LHT: cút, sát khí nồng nạc, tg; chạy *_*). Hừ sau này phải để cho Băng nhi cách xa mấy người khác ra con gái cũng không được! Ai đó lòng chiếm hữu cao vút tầng mây khiến ai kia ở Túy Tiên Đảo rùng mình. - Ai nhắc tên mình vậy? Phượng Băng nữ chính của chúng ta hồn nhiên không biết bên cạnh ai kia ăn dấm vô tổ chức. ( sau này Băng tỉ không phải dạng vừa đâu?) -Thiên, đi ra thôi nơi này không có gì đáng xem nữa! Hơn nữa ta không thích những thứ này nha! Bạch Phượng Băng lắc đầu nhỏ kháng nghị với Long Hàn Thiên. Nghe giọng nói dịu dàng của nàng gọi tên Long Hàn Thiên trong lòng vui hơn rất nhiều nắm tay bé nhỏ của nàng ra ngoài... ( ah mới thấy giọng chị dịu dàng thui ~...~•) \ tại nhân giới \ Trong một khu nhà cũ nát hoang tàn, cỏ mọc um tùm. Nơi này là nơi ăn xin ở cư ngụ trong góc nhỏ rơm rạ ẩm mốc một thân ảnh gầy gò tóc tai bù xù cả người nhếch ngác không chịu được, cánh tay bị mất một bên. Đây chính là Phiêu Ngọc Trân ả Liễu Dương công chúa còn ai nhớ không? Ngọc Hoàng vì nể tình cha con ruột gan nên đã lén lút giữ lại một chút linh lực trị thương cho ả dĩ nhiên Thiên ca và Băng tỷ biết nhưng không quan tâm... Hừ Ma Thần, Tôn Thần ta sẽ khiến các ngươi phải trả giá vì đã bắt ta phải chịu nỗi nhục nhã này! Thần Tôn Đế Vương nhất định ngươi phải chết, Ma Thần Đế Quân sẽ là của ta nam nhân đó là của ta! Một mình ta ta sẽ là Ma Hậu vĩ đại hahaha. Tiếng cười ghê rợn của Phiêu Ngọc Trân hòa vào khung cảnh xung quanh thật khiến mọi thứ man rợ nhưng cũng thạt khinh miệt... Phiêu Ngọc Trân ánh mắt léo lên tia ác độc, sóng gió sẽ thi nhau tiếp đến. Qua sự cố này sẽ khiến tiên ma đại chiến huyết tinh rải đỏ trời đất khiến tiên giới một mảnh vỡ vụn, dĩ nhiên ả Liễu Dương không cần nghĩ... \©©©©©©©©©\ Chương này hơi ngắn nhỉ ta bù lại ở mấy nhân vạt ta thích nha! KIKYOY * Hoàng Bắc Nguyệt Tạm thế thui nha mọi người sắp tết rùi chúc mọi người may mắn nha ^...^!
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30
Chương sau