Hai nhân vật chính của chúng ta là Thập vương gia với Nhược Hàn. Nhược Hàn lúc đầu bị ngược nhiều, bị cái anh Tứ Vương Gia sai toàn bộ thị vệ trong vương phủ thay phiên vào hành hạ. Sau rồi Nhược Hàn biến thành bị tự kỉ luôn, ngồi một chỗ không nói chuyện, không biểu tình, ai làm gì cũng không để ý. Lúc, y bị mắc phong hàn, không có ai chăm sóc cả.
Lúc đầu Thập Vương Gia còn nói Nhược Hàn không sạch sẽ nên không lấy. Nhưng về sau, Tứ Vương Gia tặng em cho Thập Vương Gia, Thập Vương Gia nghĩ một lúc rồi nhận rồi. Sau này thì thụ yêu Thập Vương Gia, và Thập Vương Gia cũng từ bỏ việc đa tình, lăng nhăng để yêu thụ. Thập Vương Gia quá trẻ con, đáng yêu. Quan trọng nhất, là Thập Vương Gia chữa lành vết thương cùng sự tự ti của Nhược Hàn.
Cái may mắn của Nhược Hàn chính là gặp được Thập Vương Gia chứ không phải ai khác coi thường, tiếp tục làm nhục em. Chắc hẳn là em sẽ rất sung sướng và mãn nguyện, khi cuối cùng cũng có một chỗ dựa vững chắc, một bến đỗ bình yên không sóng gió. Truyện hợp với độc giả thích ngược, nhưng cũng thích sủng, bởi trong đây có cả hai yếu tố này. Đọc truyện sẽ cảm thấy có một cái kết rất mãn nguyện, hợp tình hợp lí.