Đứng ở trên tường thành, nhìn chiếc xe ngựa chở Vân nhi càng chạy càng xa, lòng giống như cũng bị mang đi mất .
Từ lúc ly khai vương phủ, Vân nhi từ đầu đến cuối không có liếc mắt vọng về phía sau một lần , lên xe ngựa cũng không hề đẩy bức màn ra , là thật tuyệt không lưu luyến sao?
Buổi sáng hôm nay Vân nhi vừa động ta cũng đã tỉnh, cảm giác được ánh mắt Vân nhi ở trên mặt ta dao động , ta theo trực giác không hề mở to mắt , làm bộ như còn đang ngủ say . Ta biết Vân nhi sợ ta, hắn chưa từng có thời gian dài như vậy nhìn chằm chằm vào mặt ta , cho tới bây giờ đều chỉ là đảo qua một chút , giống như là nếu hắn liếc mắt một cái thì ta sẽ ăn hắn vậy .
Cảm giác được hắn hình như đang nhìn chằm chằm vào môi của ta , nhịp tim đập không khỏi gia tốc lên. Vân nhi vì cái gì nhìn chằm chằm môi của ta , hắn là nghĩ muốn hôn ta sao? Cẩn thận ngẫm lại, Vân nhi hình như chưa từng chủ động hôn qua ta .Ta có chút chờ mong, khẩn trương đến độ lông mi cũng bắt đầu run run lên.
Đợi đã lâu, vẫn không cảm nhận được động tác của Vân nhi . Ta nghi hoặc mở mắt ra, chợt nhìn thấy biểu tình bi thương của Vân nhi, lúc này Vân nhi nhìn qua có chút mờ ảo, giống như gió thổi một thoáng sẽ phiêu đi mất biệt . Ta có chút bối rối hôn lên môi hắn , đem thần trí tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-than-thi-ve-cua-vuong-gia/197746/chuong-14-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.