Đã nhiều ngày trôi qua tinh thần ta vẫn còn hoảng hốt , ngay cả Lưu Xuân cũng chú ý tới . Ta cuối cùng là nghĩ tới chuyện của Vương gia cùng Lam Thường, càng nghĩ càng cảm thấy khó chịu. Ta cũng không biết vì cái gì, luôn kiềm chế không được lại suy nghĩ tới . Ta nhớ lại đoạn thời gian ta bởi vì Ngọc Dung phản bội mà phong bế bản thân , Vương gia dốc lòng chiếu cố ta, uy ta ăn cơm, ôm ta ngủ, ôn nhu khắp nơi đều ở bên tai ta nỉ non yêu ngữ, thậm chí hạ mình đi tới chỗ Nhược Hàn giải thích, khiến cho Nhược Hàn giúp ta mở lại cõi lòng . Rất kỳ quái, tuy rằng ta lúc ấy không nói một lời, nhưng là thân thể cảm quan đều thực mình mẫn,những chuyện trước đây Vương gia đã từng làm cho ta hiện tại đều rành mạch ghi tạc lại trong đầu ta .
Hiện giờ Lam Thường đã bị hủy dung, nói vậy nhất định chịu đả kích rất lớn đi. Vương gia có thể hay không cũng giống như lúc xưa an ủi ta mà đi an ủi hắn ? Tưởng tượng đến tình cảnh Vương gia giúp Lam Thường uy cơm, ôm hắn đi vào giấc ngủ, ta liền cảm thấy từng đợt khổ sở.
Cho nên, lúc Lưu Xuân truy vấn ta nguyên nhân tại sao mấy ngày nay hành động khác thường , ta có chút giấu giếm nói cho hắn: “Trước kia từng có một người đối ta đặc biệt hảo, lúc ta bị thương hắn nghĩ hết tất cả biện pháp an ủi ta, không tiếc vì ta hạ mình làm rất nhiều chuyện không phù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-than-thi-ve-cua-vuong-gia/1348743/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.