Người ta tương truyền rằng Song Tử Tiêu là thứ vật mang linh khí, chúng không bao giờ có thể đặt cạnh nhau quá một ngày, luôn luôn là thế, luôn luôn bị chia xa, nhưng nỗi khắc khoải trong chúng, linh hồn của chúng vẫn chưa từng thôi hi vọng, hi vọng về một ngày có thể cùng song tấu một khúc nhạc tình.
Người ta cũng cho rằng Song Tử Tiêu là chẳng có thật, đơn giản chỉ là một câu chuyện truyền miệng của dân gian, không có bằng chứng, hay dẫn chứng cụ thể. Nhưng trên đời này không thể bao giờ cũng quy chụp điều ta không nhìn thấy, không chạm được, không biết đến đều là không có thực, bởi đời là vô hạn, mà tri thức của con người chỉ là một hạt cát nhỏ bé nằm giữa sa mạc mênh mông không có điểm dừng ấy.
Truyện bắt đầu từ hình ảnh hai cây tiêu thủy tinh được đem đi làm quà, hai người bạn thân mỗi người cầm một chiếc. Vào một buổi chiều nào đó, trong ánh hoàng hôn tuyệt đẹp, hai câu tiêu dường như bị nhuộm thành màu tím, hình ảnh ấy bỗng nhắc một người nhớ về giai thoại xưa, cũng về hai cây tiêu toàn thân mang màu tím, và một mối tơ duyên nhức nhối lòng ai.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.