Bạn đang đọc truyện Sát Nhân Điện của tác giả Ức Văn. Gió thu khẽ vi vu, như khóc như than thở, càng làm tăng thêm sự tịch mịch và thê lương của ánh trăng. Trong một ngôi miếu cổ bỏ hoang tại thành đông hoang phế, một ngọn đèn dầu chiếu sáng một góc đại điện khoảng chừng sáu bảy trượng. Lúc này, trên một chiếc bệ thờ làm bằng gỗ đàn hương bên trong điện, có đặt hai hàng đầu người dữ tợn đầm đìa máu tươi, quang cảnh vô cùng đáng sợ.
Mười hai chiếc đầu người, có cái thì cơ nhục co rút lại, có cái thì hai mắt trợn trừng giận dữ giống như chết không nhắm mắt. Lúc này, bên ngoài điện đột nhiên xuất hiện chín người mặc y phục màu đen, khuôn mặt đều che lại bằng khăn màu đỏ. Chín hắc y nhân che mặt bước đi nhẹ tựa lông hồng, không hề phát ra một tiếng động nhỏ nào, hiển nhiên tất cả đều là cao thủ võ lâm nhất lưu. Chín người tiến vào bên trong đại điện, phân làm ba hàng đứng trước bệ thờ.
Ánh mắt của bọn họ không hề nhìn chung quanh, giống như cương thi chỉ tập trung về phía trước, không hề có một chút thanh âm. Bên trong đại điện, mười hai chiếc đầu đầm đìa máu khiến cho người ta cảm thấy âm u và khủng bố, cộng thêm chín hắc y nhân âm trầm che mặt bằng khăn đỏ, càng khiến cho đại điện trở nên thần bí. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Côn Luân Ma Chủ và Vô Thượng Niết Bàn.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.