Dịch: Hiệp sĩ què
Biên: Độc Hành
Lúc này nàng cảm thấy tình yêu trong lòng mình không phải dành cho Dương Hoàn hay Lang Thiên Như, mà là dành cho Hoàng Cổ Lăng. Nàng không cho phép lương tâm mình tiếp tục lừa dối nữa, là không hề yêu thương hắn.
Đột nhiên Tây Môn Ngọc Lan gào to một
tiếng, rồi lao người về phía Lý Mị Hồng.
Nàng không thể nhịn được nữa, vì không để người đời xem thường mình. Từ lúc Lý Mị Hồng ôm lấy thân xác Hoàng Cổ Lăng vào lòng, nàng đã khóc.... khóc thật nhiều, gương mặt bây giờ đã chuyển sang màu trắng bệt.
Tình là gì? Thật kỳ lạ, thật mâu thuẫn.
Thần sắc trên mặt Lục Huyên Trần và Lang Thiên Như đều biến đổi, nhưng không ai lên tiếng ngăn cản nàng.
Lý Mị Hồng mở to đôi mắt, ánh mắt thất thần
nhìn Tây Môn Ngọc Lan và Hoàng Cổ Lăng, trên mặt nàng vẫn rất bình thản, không có sự đố kị, chỉ là trong sự bình thản đó, ẩn chứa một cảm xúc dâng trào.
Người nào nhìn thấy cảnh này, cũng phải thấy ngậm ngùi thương cảm.
Tây Môn Ngọc Lan đột nhiên nhắm hai mắt lại,
trong miệng nàng không ngớt thì thầm.
Đó là lời cầu nguyện, sám hối chăng?
Trong chốc lát, nàng giương mắt nhìn Hoàng Cố Lăng, thân xác còn đang được ôm trong lòng, nàng cúi đầu xuống khẽ hôn hắn lần cuối, rồi chậm rãi đứng lên, sau đó quay người rời đi.
Đi như người không định hướng, không nói một lời nào, nàng bước đi giống như một kẻ đã mất linh hồn.
Lục Huyên Trần và Lang Thiên Như cũng vội vàng nối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-nhan-dien/1815175/chuong-3-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.