Dịch giả: fishscreen
Bỗng nhiên, một tiếng kêu thảm thiết vang lên:
- Không được giết phụ thân ta, ngươi không được…
Thanh âm như vu hạp viên đề, đỗ quyên khấp huyết. (6)
(6) Hình ảnh ước lệ dùng để nói đến thanh âm thê lương ai oán.
Ngón tay đang điểm xuống của Hoàng Cổ Lăng đột nhiên thu lại, nhưng một thanh trường kiếm lại lặng lẽ từ phía sau đâm vào lưng hắn.
Hoàng Cổ Lăng vội vã lách người tránh qua. “Xoẹt” một tiếng, máu tươi từ trên vai trái của hắn bắn ra.
Hoàng Cổ Lăng quả thật không ngờ bản thân lại không thể tránh được một kiếm này.
Hắn xoay người nhìn lại, chỉ thấy phía sau là một vị công tử khuôn mặt như ngọc, phóng khoáng tiêu sái, tuổi chừng hai bảy hai tám. Trên người y mặc y phục màu xanh, đầu đội nho khăn, tay giơ ngang một thanh trường kiếm lấp lóe ánh xanh.
Người còn lại là một thiếu nữ mặc xiêm y màu bạc, khuôn mặt như trăng non, chân mày như vẽ, cặp môi anh đào, sống mũi như ngọc, xinh đẹp tuyệt luân không khác gì tiên nữ. Nàng từ bên ngoài bảy tám trượng như chim én lướt vào, nhẹ giọng kêu lên:
- Dương ca, huynh không nên đả thương hắn!
Hoàng Cổ Lăng nhìn thấy thiếu nữ này, trong lòng khẽ giật mình. Hắn có cảm giác như đã gặp thiếu nữ này ở đâu rồi, nhưng nhất thời lại không thể nhớ ra. Lúc này vai trái của hắn đã bị máu tươi nhiễm đỏ, hắn hừ lạnh một tiếng, liền xoay người rời đi.
Tây Môn Vũ Khiếu đột nhiên kêu lên:
- Dương Hoàn, không được để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-nhan-dien/153910/chuong-1-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.