Dịch: Lan Chi
Biên: Độc Hành
Không ngờ Đàm Tương Thanh chỉ điểm nhẹ như vậy, mà Kim Bất Khuất lại ôm bụng
lăn lộn: “Ơ, đau quá, đau quá!"
Đàm Tương Thanh vội duỗi ngón tay điểm lên Chí Đường Huyệt trên bụng y.
“Chí Đường Huyệt” cũng chính là một trong chín tử huyệt của con người.
Khi Đàm Tương Thanh điểm một chỉ xuống, Kim Bất Khuất liền thét lên một tiếng như lợn bị chọc tiết, la lên: "Đau chết ta vậy. Ôi! Đau chết ta!"
Đàm Tương Thanh nhíu mày, nói: “Không biết Tà Thánh đã dùng thủ pháp gì, bình thường khi đau bụng chỉ cần điểm hai huyệt “Thông Hải”, “Chí Đường” thì cho dù không hết đau bụng, cũng có thể giảm đau ít nhiều.”
Lý Mị Hồng run sợ nói: “Vậy vị đạo nhân kia chính là Tà Thánh trong Thất Thánh?”
Đàm Tương Thanh gật gật đầu, Hoàng Cổ Lăng và Lý Mị Hồng không khỏi nhìn nhau, nên biết rằng năm đó trên giang hồ võ lâm, tên tuổi của Thất Thánh vang dội như thế nào. Mặc dù Thất Thánh là người của bốn mươi năm trước, nhưng tất cả các môn phái võ lâm đương thời trong lúc chỉ dạy đệ tử đều luôn nhắc đến các kỳ nhân dị sĩ của thế hệ võ lâm đời trước này.
Nhưng nghe Kim Bất Khuất hừ, nói: “Hoàng thiếu gia, ta phải trở về làm đồ đệ lão gia hỏa kia, bằng không thì ta đây ngay cả cái mạng nhỏ này cũng không giữ được”
Hoàng Cổ Lăng nhẹ giọng thở dài: "Ngươi trở về, lão đánh chết ngươi thì sao?"
Kim Bất Khuất nói: "Thay vì bị tra tấn đau đớn đến chết, chẳng thà để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-nhan-dien/1815180/chuong-4-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.