Ngân hà mênh mông, gần nghìn chiếc phi thuyền neo ở bến cảng, cùng những ngôi sao tôn lên màu sắc rực rỡ. Giống như một đóa hoa đang xòe cánh, một chiếc phi thuyền đột nhiên nổ tung, ánh lửa sáng bừng, lan đến những chiếc phi thuyền khác. Không có không khí để truyền âm, tất cả mọi thứ đều xảy ra một cách lặng lẽ, vô số bông hoa chết chóc nở rộ trong vũ trụ, héo úa, trở thành bụi giữa thiên hà mênh mông.
Giữa ánh lửa của vụ nổ, một người đàn ông từ cảng phi thuyền chậm rã bước ra, hắn không mặc đồ phòng hộ, trên người chỉ mặc độc một chiếc áo sơ mi bình thường, cứ như vậy mà bước chân vào vũ trụ. Làm người luân hồi, vượt qua hơn trăm nghìn thế giới, ngoài mấy thế giới đầu Long Thiên còn có chút sợ hãi, cho đến tận bây giờ thì hắn không còn biết căng thẳng là thế nào. Để hoàn thành được nhiệm vụ, để có thể sống sót được trong các hoàn cảnh khắc nghiệt, bình tĩnh là tố chất mà một người luân hồi bắt buộc phải có. Hắn bây giờ, chỉ hơi suy nghĩ một chút là có thể gây nên sóng to gió lớn, đất sụp núi lở, nhưng mà lúc này đây khi đứng trước cửa lớp, hắn lại bắt đầu hơi sốt sắng.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.