Cũng may bọn họ đều hiểu, bây giờ không phải là lúc truy tra xem Long Thiên có phải là một giáo viên hay không, nhỏ con chỉ nói một câu, rồi lại đưa mắt về phía nữ sinh mới tỉnh dậy.
Nam đeo kính nói: "Các người mời bút tiên ở đây?"
Nữ sinh co rúm lại một chút, nhìn thấy ở đây có nhiều người như vậy, bất lực nhìn về phía nam sinh, nam sinh cúi đầu, nhỏ giọng nói: "Phải."
"Đừng sợ." Long Thiên ngồi cạnh cô bé, nhìn cô, "Có chuyện gì xảy ra, nói với thầy, bọn họ đến để giúp mình."
Có lẽ là giọng của hắn quá dịu dàng, nữ sinh chần chờ phút chốc, chậm rãi nói: "Bọn em đến tìm bạn cũ, bạn của chúng em nhảy lầu, bọn em muốn gặp lại bạn ấy chút thôi..."
Nữ sinh nói chuyện không rõ ràng, chỉ nói sau khi bọn họ chơi bút tiên, một bạn chuyển trường, một bạn học nhảy lầu, bọn họ muốn gặp lại bạn mình, nên chơi bút tiên trong lớp học.
Bởi vì cấp ba của bọn họ một lớp sẽ ngồi cả ba năm, không đổi phòng như những trường cấp ba khác, cho nên bọn họ cứ ngồi trong lớp của mình để bắt đầu hỏi bút tiên thôi.
Nam đeo kính phân tích: "Thế thì sẽ có hai bút tiên, một là Cao Nhạc Du, một là Đinh Tư Nhân, chắc hẳn sau khi chuyển trường Cao Nhạc Du bị bút tiên giết."
Nam sinh nhỏ người bổ sung: "Không, bút tiên không phải bị giết, mà hắn tự sát!"
Học sinh nam bỗng ngẩng đầu lên: "Tự sát? Tại sao cậu ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-nhien-bai-tap-van-qua-it/2744745/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.