Trong lớp vô cùng yên tĩnh, mỗi một đôi mắt đều nhìn lên bục giảng, Nam Mộng Hạ lại càng luống cuống tay chân, không biết nên để đâu cho phải.
Cô nghe được những lời bàn tán của các bạn học, bây giờ đỏ chót bên tai, ý thức được mình hoàn toàn khác những người này, nhưng cô vẫn cứ lạc quan, điều chỉnh lại rất nhanh, cô đến để học, hoàn toàn không có quan hệ gì với nơi mình sinh ra!
Nghĩ tới đó, Nam Mộng Hạ thẳng lưng, cô không thể bị coi thường!
Bàn ghế của học sinh mới đã được chuẩn bị xong từ hôm qua, Long Thiên nói: "Nam Mộng Hạ, chỗ ngồi của em ở phía cuối lớp, em xuống chuẩn bị đi rồi chúng ta bắt đầu học."
Nam Mộng Hạ lễ phép nói cảm ơn với Long Thiên, đeo một chiếc ba lô thể thao cũ kĩ, đi tới chỗ ngồi.
Cô cảm nhận được ánh mắt của mọi người đều đang đổ dồn về phía mình, dường như vô cùng hứng thú với "dân thường" như cô, mà nhìn càng nhiều, thì càng là do tò mò, lưng cô ưỡn đến thẳng tắp.
Trong những ánh mắt như thế, cô ngồi vào ghế của mình.
Lúc này, cô mới phát hiện bàn tay cô đã đầy mồ hôi lạnh.
"Trước khi bắt đầu tiết học, thầy giao bài tập ngày hôm nay đã." Long Thiên viết lên bảng mấy từ, "Nobility and peasant, dùng nó làm trung tâm viết một bài nghị luận, phải có luận điểm, luận cứ, luận chứng, một nghìn từ, sáng ngày mai nộp."
"Vâng." Bên dưới vang lên tiếng trả lời thưa thớt, dường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-nhien-bai-tap-van-qua-it/2744762/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.