Cả lớp đều im lặng nghe cô đọc bài, không ít người lộ ra biểu cảm tán thành, Long Thiên nhìn qua, nhớ tên từng người một.
Mà "bình dân" duy nhất ở đây là Nam Mộng Hạ thì mặt cứ ngơ ra, vừa cảm thấy chắc hẳn mình phải giận, lại cảm thấy hình như mình nghe nhầm, bạn học vừa xinh đẹp, vừa tao nhã lại có suy nghĩ như thế? Chắc hẳn là cô nghe nhầm thôi?
Cô vốn không theo kịp trình độ tiếng Anh của lớp, chỉ là tối hôm qua tìm từ liên quan đến đề bài, bây giờ mới có thể khó khăn nghe được từ chủ chốt, cũng không dám đánh giá bài luận của Âu Dương Ấu Huyên.
Thế nhưng bạn cùng bàn của Nam Mộng Hạ, nữ sinh có búi tóc tao nhã lại hỏi nhỏ: "Cô có thấy cậu ấy nói đúng không?"
Cô bị phân đến ngồi cùng bàn với Nam Mộng Hạ, tự nhận mình là "quý tộc" như cô cảm thấy vô cùng mất mặt khi phải ngồi cùng với "bình dân", "bình dân" làm ô nhiễm bầu không khí khiến cô giảm thọ mất mấy năm. Giờ này thấy Nam Mộng Hạ không hề tức giận với bài viết của Âu Dương Ấu Huyên, phải quay ra đùa cợt.
Âu Dương Ấu Huyên đọc ra sự khác biệt giữa "quý tộc" và "bình dân", Nam Mộng Hạ có nghe hiểu một chút, bởi vì đây tất cả đều là sự thật, cô cũng gật đầu, nói với cùng bàn: "Cậu ấy nói đúng mà."
"Cô cảm thấy đây là đúng?" Cùng bàn có chút sợ hãi.
"Phải." Nam Mộng Hạ cảm thấy bạn cùng bàn cứ sao sao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-nhien-bai-tap-van-qua-it/2744766/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.