Lúc Tra Tiểu Tân mở mắt ra phát hiện mình đang ở trong phòng ngập sắc màu cổ xưa, bàn gỗ lê, bình phong chạm ngọc. Nền nhà trải thảm lông màu đỏ sậm, mặt trên là thêu thủ công, nhiều hoa sen lớn nở rộ: Hoa sen trước mắt giống như đang đua nở rực rỡ tươi đẹp. Bốn phương tám hướng đều buông rủ rèm cửa màu đỏ, gió thổi qua lúc ẩn lúc hiện, nhìn xuyên qua mơ hồ có thể nhìn thấy bóng đêm chập chờn. Bản thân như ở một nơi tráng lệ thanh nhã. Xem ra chủ nhân nơi đây không phú thì quý.
Đây là ý nghĩ đầu tiên sau khi tỉnh lại của Tra Tiểu Tân, ngay sau đó nàng chỉ cảm thấy phía sau nổi lên cơn ớn lạnh, tay vội che miệng lại mới không làm cho mình thét chói tai thành tiếng! Ông trời ơi! Ai có thể nói cho nàng biết tại sao nàng lại ở chỗ này không ?! Nhớ mang máng hôm nay nàng vốn muốn đi tham gia hôn lễ bạn thân, sao lại…… Sao lại…… Nghĩ tới đây Tra Tiểu Tân mới thấy đầu sưng và đau, mơ hồ đang nhớ lại chút ít, nàng đang bước chân vào giáo đường, đèn thủy tinh được treo ở nóc nhà đằng kia đột nhiên rơi xuống nện ở trên đầu nàng, sau đó……Mời các bạn cùng theo dõi những chuyển biến tiếp theo của truyện.