Người nọ vừa nghe lập tức cười cảm kích, Gia Luật Hằng nghĩ sẽ gặp chút khó khăn, hắn nghe cái gì kêu bắt hắn rồi dắt đi? Dắt đi? Nàng chấp nhận đưa mình đến nhà lão giàu có đó sao? Trong lòng tức giận lên đến đỉnh đầu, hắn hừ một tiếng liền theo người nọ đi bởi vì hắn “Dung mạo xinh đẹp” cho nên người tìm hắn không ít, nhưng đa số đều không có ý tốt, chỉ có người lần này nhìn đứng đắn nên hắn tin tưởng không có gì.
Hai người đến một tòa nhà có phong cách cổ xưa.
Vừa đi vào đại sảnh liền nhìn thấy tranh sơn thủy treo trên tường, xem ra hắn quả nhiên là dòng dõi nhà quan, từ trong ra ngoài đều cho thấy hắn là người có học. Sau khi ngồi xuống nam tử trung niên kia rót cho hắn một ly trà, nói là đi lấy giấy bút và mực kêu hắn ở bên ngoài chờ một lát, Gia Luật Hằng thấy hắn cũng coi như người đàng hoàng, vì thế cũng buông lỏng đề phòng ngồi thưởng thức trà nhưng uống đến một nửa đầu đột nhiên choáng váng, ánh mắt nhìn sự vật cũng mơ hồ không rõ nhưng vào lúc này đột nhiên bị người phía sau ôm lấy.
“Như Hoa cô nương! Ta nhớ nàng muốn chết!” Nam tử trung niên tham lam ngửi mùi thơm trên người hắn, đôi tay bắt đầu sờ soạng trên người hắn.
Gia Luật Hằng nhất thời kinh ngạc, ánh mắt sắc bén liền đứng lên, mẹ kiếp!Lại là một con sói đội lốt cừu! Hắn vừa ra quyền nhưng phát hiện tay chân mềm yếu vô lực, trán ứa ra nhiều mồ hôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-duyet-quan-tam/1403839/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.