Gia Luật Hằng bị móng vuốt của bọn họ mò khắp, nơi trong đầu phát hỏa nhưng không phản kháng được, chỉ bắt chước động tác nữ tử đẩy bọn họ nói: “Đừng mà, các ngươi tiếp tục bán đồ ăn đi…” Lời nói còn chưa dứt có người lớn mật nhéo bộ ngực của hắn còn lộ ra vẻ mặt hưởng thụ, sắc mặt Gia Luật Hằng xanh mét càng hô to hơn: “Đừng mà… Đừng thế mà…”
Đáng chết! Tối nay hắn nhất định đến nhà vài người trong bọn họ rửa hận!!!
Ai da, Gia Luật Hằng đáng thương.
Lâu vương phủ.
Tra Tiểu Tân nhìn ba chữ này liên tục hít sâu mấy hơi mới đi vào, sau khi đi vào Diêu Định lập tức đưa nàng đến chỗ đại sảnh, nhà thuỷ tạ đầy hoa, nước trong hòn non bộ chảy róc rách, vườn sau trong Lâu phủ Tiểu Lâu vẫn đẹp tinh xảo lộng lẫy. Dù có tuyết cũng che được cảnh sắc xinh đẹp xung quanh.
“Vương gia chàng xem! Cá vàng kia vừa mới nhảy lên mặt nước đó.”
Đi vòng quanh hành lang gấp khúc từ đại sảnh đi đến liền nghe được tiếng cười như chuông bạc truyền đến, hơi thở của Tra Tiểu Tân cứng lại, nhìn hướng phát ra giọng nói liền nhìn thấy nữ tử xinh đẹp đang thân mật ôm cánh tay Lâu Lan, cả người đều rúc vào lòng hắn, tay chỉ vào trong ao, mặt Lâu Lan vẫn nhàn nhạt, màu sắc hồng y còn đẹp hơn cảnh sắc trong vườn.
Nhìn hắn với nàng làm động tác thân mật, Tra Tiểu Tân có ý quay đầu rời đi.
Nhưng, nàng không thể…
Cho nên từng bước đi đến chỗ bọn họ, trên mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-duyet-quan-tam/1403835/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.